Lê Thị Hoa (cũ) và các đồng nghiệp trong đội rà phá bom mìn của Dự án Renew. Ảnh: SCMP
Lê Thị Hoa mặc đồng phục và đi ủng kaki, tóc búi cao và đội mũ. Cầm trên tay chiếc máy dò kim loại, cái xô và cái xẻng nhỏ, cô bước đến một chỗ trống.
Cựu nông dân trồng cao su 36 tuổi cẩn thận liếc nhìn chiếc máy trên mặt đất và đứng đó. nâng cao. Nếu máy không phát ra âm thanh, nó đang ở phía trước. Nếu tiếng “bíp” đó, đội của cô ấy sẽ vào.
Hoa, cùng với hàng chục phụ nữ khác, là thành viên của đội rà phá bom mìn toàn nữ đầu tiên của Việt Nam, được thành lập vào tháng 10 năm 2018 bởi dự án Renew, một tổ chức chuyên rà phá vật liệu chưa nổ ở tỉnh Quảng Ba (UXO). Dự án Đổi mới do chính quyền tỉnh Quảng Trị thành lập năm 2001 và đã nhận được sự tài trợ của 17 tổ chức cơ sở bao gồm Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ và UNICEF.
Ngày càng có nhiều phụ nữ Việt Nam tham gia vào công việc này. Bom và rà phá bom mìn từng được coi là quá nguy hiểm. Dự án đổi mới hiện đang thu hút hơn 60 phụ nữ, 12 người trong số họ vừa tham gia trong ba tháng đầu năm nay. Landmine Consulting (MAG) của Vương quốc Anh đã làm việc tại Việt Nam từ năm 1999. Chỉ trong hai năm qua, số lượng phụ nữ đã tăng gấp đôi lên 167 người. Hoạt động khắc phục hậu quả bom mìn đầu tiên của Việt Nam là một phần của dự án Renew. Ảnh: SCMP
Đại úy Nguyễn Thị Thủy, 30 tuổi, tham gia dự án Renew năm 2013 sau khi biết được sự nguy hiểm của vũ khí chưa nổ còn sót lại sau chiến tranh. Vùng đất Gio Linh nơi chị sinh ra và lớn lên cũng ẩn chứa hàng loạt vật liệu chưa nổ gây hại cho nông nghiệp.
“Từ khi tôi còn nhỏ, tôi đã thấy rất nhiều vật liệu chưa nổ. Một người hàng xóm chưa nổ đã bị thương. Nó đã phát nổ”, Xiuyi nói. “Tôi muốn bảo vệ tỉnh của mình.” – Chồng của Xiu Yi rất ủng hộ vợ nhưng bố mẹ cô lại lo lắng con gái sẽ làm công việc này. Cùng năm thai nghén, năm 2015 Thủy được bổ nhiệm làm tổ trưởng. Chị Thủy làm đến tháng thứ 8 của thai kỳ thì sinh được một bé gái (nay 3 tuổi) khỏe mạnh.
Là một trong hai người lãnh đạo của dự án Renew, sự nhiệt tình của cô ấy là nguồn cảm hứng. Đã truyền cảm hứng cho những phụ nữ khác trong đó có Hoa tham gia. Từ khi còn nhỏ, cô đã nghe nói về sự nguy hiểm của vật liệu chưa nổ. Cô nói: “Tôi đã chứng kiến nhiều người hàng xóm mất đi người thân vì bom mìn.” “Tôi muốn biết tại sao mọi người vẫn chết, và tại sao chiến tranh vẫn gây thương tích cho mọi người?”

Các thành viên trong gia đình Hoa tham gia khóa huấn luyện an toàn của Dự án Renew. Cảm thấy nhẹ nhõm. Hai tháng đầu làm việc, Hòa xử lý ít nhất 7 vật liệu chưa nổ.
Dự án Renew và MAG đang tích cực giáo dục người dân địa phương, đặc biệt là trẻ em, về các mối nguy hiểm, quy trình kiểm tra phá dỡ và cách đối phó với bom mìn. Theo Trung tâm Hành động bom mìn Quảng Trị, cơ quan giám sát tổ chức phi chính phủ liên quan đến sự kiện này, sau chiến tranh, 990 trẻ em trong độ tuổi từ 1 đến 15 đã thiệt mạng trong vụ nổ và hơn 1.600 trẻ em bị thương. Chi phí sản xuất máy dò kim loại là gần 4.000 USD cho mỗi máy dò. Ảnh: SCMP
“Dự án Đổi mới” nhằm giới thiệu cho học sinh về hiểm họa của bom mìn, trong khi MAG hướng đến người lớn. Họ đã mang lại lợi ích cho gần 400.000 người lớn và trẻ em, chiếm gần 2/3 dân số của Guangsan. Bất chấp những nỗ lực này, không thể loại bỏ hoàn toàn bom mìn và vật liệu nổ còn sót lại sau chiến tranh khỏi Guangsan. Tuy nhiên, Hien Xuan Ngo, người chịu trách nhiệm phát triển và liên lạc của dự án Renew, không khuyến khích. Ông nói: “Mục tiêu thực sự là làm cho Quảng Trị an toàn.” “Chúng tôi quyết tâm đạt được mục tiêu này vào năm 2025, khi Quảng Trị được tuyên bố là tỉnh đầu tiên của Việt Nam không có bom mìn”.